Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

MÙA VU LAN LẠI VỀ

Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi Mẹ Cha mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi Mẹ Cha già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nỗi thời gian???
Ai níu nỗi???
Con mỗi ngày lớn lên
Mẹ Cha mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
*.......................*..............................*
Lại một lần nữa Vu Lan báo hiếu trở về với bao nhiêu người con. Đó là mùa tri ân, là bổn phận người làm con phải làm tròn chữ hiếu và cũng là dịp để mỗi người chúng ta sống chậm lại, yêu thương nhiều hơn, gữi gắm tình cảm, hành đông thực sự tới Cha Mẹ và những số phận xung quanh " Ai còn Cha xin đừng làm Cha khổ, hãy nhớ câu đạo hiếu làm đầu. Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc, đừng làm buồn đôi mắt Mẹ nghe không?".
Rồi thời gian thấm thoát thoi đưa, đã gần Tám (8) năm con rời mảnh đất Xứ Nghệ đến với mảnh đất Sài thành mang tên Bác để Học, để sống và để tồn tại. Con thầm cảm ơn hoàn cảnh gia đình đã tạo cho con cách sống bản lĩnh, nghị lực và trên hết con học được cách " Đối nhân xử thế".
Không ai nói trước được ngày mai, bởi thế trong lúc hạnh phúc nhất con vẫn thấy lòng mình phấp phổng lo âu..., Sợ một mai, nơi mảnh đất xa quê con phải lặng lẽ, oằn mình vì một nỗi xót xa không còn người thân bên cạnh.
Bông hồng con cài áo hôm nay là cả một hành trang, để con biết rằng mình hạnh phúc biết bao vì vẫn còn Mẹ - Cha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét